hận
HẬN
Hận trời không đổ hạt mưa
Hận mây và gió ngủ trưa chập chờn
Hận cây chẳng có búp non
Hận cơn nắng mỏng khô giòn không gian
Hận chim trút mộng chiều vàng
Hận cho phận núi khóc than sụt sùi
Hận cho mấy gã đười ươi
Hận cho lũ khỉ khóc cười nhe răng
Hận ngày ôm gói nhọc nhằn
Hận đêm lòng dạ bần thần kêu thương
Hận con đường,lá phơi sương
Hận trăm giấc mộng bình thường vỡ mau
Hận em chẳng nhận trầu cau
Hận tình gãy cánh lúc nào không hay?
Hận đời rũ rượi cơn say
Hận ai,ai hận trúc mai lỡ làng?
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1684 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|