nỗi nhớ tha hương
Có những lúc con thấy mình vô dụng.
Chọn con đường cũng không đúng mẹ ơi.
Để giờ đây gánh nỗi hận bên đời.
Lời than oán giọt sầu rơi trĩu nặng.
Con cách biệt mang nỗi niềm sâu lắng.
Bến linh hồn theo lẳng lặng thê lương.
Như người ta con vẫn sống kiên cường.
Mà cũng chỉ buớc tai ương tai hoạ.
Con nguyện ước nơi quê người xứ lạ.
Làm cuộc đời là tảng đá vô tri.
Chẳng nghĩ xuy cho bất cứ điều gì.
Hết lầm lỗi hết sầu bi niếm trải.
Đời một dấu đời hoang là mãi mãi.
Nhớ quê nhà con biết phải làm sao.
Cứ ngày đêm nước mắt lệ dâng trào.
Tim quặn thắt nhận nỗi đau quạnh quẽ.
Nơi đất khách một mình con đơn lẻ.
Nhớ gia đình lại nhớ mẹ ngày đêm.
Con ước mong có cuộc sống êm đềm.
Để được thấy người mẹ thêm lần nữa.
Con ngồi nhặt chiếc lá vàng chớm lửa.
Đốt nén hương cầu nguyện giữa đất trời.
Cầu cho đời được hạnh phúc thảnh thơi.
Cầu phật tổ cho mẹ đời êm ấm.
Thân viễn xứ
con thường xuy lại ngẫm.
Chỉ một điều
nhớ mẹ lắm mẹ ơi.
Sr.12.01.17.
Bài này đã được xem 1324 lần
|
Người đăng:
|
Lê Tấn An
|
|
|