cội tình
Nắng sống đời nghiệt ngã
Nên tím buổi hoàng hôn
Dù bình minh óng ả
Vẫn len qua đêm buồn
Mưa cũng thấy bồn chồn
Nên phập phồng bong bóng
Mà sao vẫn rơi tuôn
Trong đêm dài lạnh cóng
Gió mang điều thất vọng
Nên nổi giông tơi bời
Nhưng ngày xanh lồng lộng
Sẽ bừng lên khung trời
Biển có gì chơi vơi
Mà bạc đầu sóng trỗi
Rồi thuyền sẽ lại trôi
Về bến xưa lầm lỗi
Em chắc vì hờn dỗi
Nên cách mặt xa lòng
Nhưng tình yêu có cội
Sẽ đâm chồi biết không?!