74 nơi ấy bốn mùa đông
Hôm ấy hai mốt tháng mười hai
Tôi trói gió đông nhốt vào lồng
Để đường em đi tràn ngập nắng
Hạnh phúc cười vui về nhà chồng
Hôm ấy tôi đốt cháy bão dông
Để đường em đi toàn màu hồng
Để đường em đi tràn hạnh phúc
Mong em vui vẻ sống với chồng
Lòng tôi đã chết ai biết không
Từ ngày cô ấy về nhà chồng
Từ ngày hai đứa về hai lối
Bốn mùa lạnh lạnh bốn mùa đông