trả hết cho em
Tim ta chết qua mấy mùa nhung nhớ
Những dòng thơ đã lỡ viết cho em...
Trở về đây trong leo lút ánh đèn
Đêm rên xiết qua miền âm u lạnh...
Ta ngồi giữa một khung trời vô cảm
Nhìn mây bay không dám ngỏ đôi lời
Kiếp lang thang mây biền biệt buông lơi
Lần chung chạ một đời ta đau đớn ...
Sương khuya lạnh đất lòng ta lạnh ớn
Ta không đùa ... cợt bỡn vơi trăng đâu
Người dể quên... ta mới chỉ lần đầu
Đau xót tận ngàn sâu trong đáy dạ
Đêm lạc cảnh gom tình đời chắp vá
Hồn phiêu du mây đã đến trời xa
Ngơ ngác buồn đêm vỡ nát quanh ta
Sương lặng lẽ la đà đêm hiu hắt...
Từ nơi ấy em về con nắng tắt
Hai phương trời hai cách sống khác nhau
Mây xa hoa ... lá đằm thắm xanh màu
Kia lạc thú.., đây câu thơ vỗ cánh...
Dòng máu đỏ chảy tràn ra sóng sánh
Khối da vàng một mảnh thủa song song
Nơi sinh ra cũng trong trắng một dòng
Ta em khác... cảnh đồng xuân hoa nở...
Ta đau đớn dưới dòng sông sóng vỡ
Mây hững hờ nấp ở phía xa xôi
Chẳng còn chi ngoài dư vị đôi môi
Đem trút hết trên đồi trăng hắt bóng...
Đêm nay muộn sau rằm nên trăng mỏng
Khuyết một bờ gió động lá nghiêng bay
Trả cho mây trả cả bóng trăng gầy
Trả cho hết những ngày đêm mong đợi...
ĐH,QT.21.03.2017
Bài này đã được xem 1199 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|