người về đứng dưới cơn mưa
Chiều nay ướt áo trời mưa
Mà người thuở ấy vẫn chưa thấy về
Giáo đường say giấc ngủ mê
Bốn mươi năm chẵn bộn bề dấu chân
Tóc giờ bạc nẻo phong trần
Nhớ nhung ở lại bâng khuâng một thời
Xòe tay hứng giọt mưa rơi
Nghe cay lên mắt bồi hồi con tim
Con đường vẫn đứng im lìm
Hồn như hóa đá ngày đêm đợi chờ
Ước gì vá được trang thơ
Để tôi xóa hết hững hờ năm xưa
Người về đứng dưới cơn mưa
Dệt nên tình khúc bốn mùa an nhiên
Trăm năm quên hết não phiền
Để thôi day dứt triền miên giọt sầu
Bài này đã được xem 1486 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|