phố mộ
(Thất ngôn trường thiên trào phúng)
Một bữa về quê nắng xế tà
Qua vùng lạnh lẽo cánh đồng ma
Khói nhang quạnh quẽ ơ thờ khói
Phố mộ lom khom những cụ già
Lạnh gáy hồn ai cứ rập rình
Cánh đồng ma chắc đã nhiều linh
Người dương dẫu khổ, người âm sướng
Những dãy mồ hoang mới trở mình
Có mộ người khôn họ bảo rồ
Do hồi chửa chết chống tham ô
Bởi thua nghĩ quẩn lao đầu hố
Ôm hận ngàn thu xuống đáy mồ!
Mộ kẻ làm quan nổi một thời
Nhưng vì muốn giết bỏ bầy dơi
Tự nhiên đổ bệnh u phình tướng
Dại quá! Cành que lại chống giời
Có mộ chàng trai khỏe cực kỳ
Nhưng nghiền thuốc phiện mới làm bi
Tự dưng máu dãi sùi ra mép
Nhớ bậu mà không kịp nói gì
Phía mộ hai thằng bố đại gia
Xây to khủng khiếp tựa như nhà
Tậu xe phân khối đua đường hẹp
Húc phải xe bồn đứt cổ ra
Có cặp tình nhân tưởng vĩnh hằng
Gia đình chê hộ đối môn đăng
"Đồi thông hai mộ" quàng tay hát
Lên tận tầng 5 nhảy cái ngoằng
Mộ mấy học sinh bởi đến trường
Nhưng cầu không có nghĩ mà thương
Lội sông lũ cuốn nên hà bá
Lấy thủy cung thay chốn học đường
Có mộ non vừa mới lấp xong
Trạm y tế xã họ tiêm phòng
Trẻ đang khỏe mạnh lăn đùng ngáp
Kết luận lâm sàng bệnh mới vong
Phố mộ giờ đây ít cụ già
Quê nghèo họ bảo giống làng ma
Đồ buôn bán chạy thu lời nhất
Có lẽ là... xôi với thịt gà...