Poem logo
Poem logo

tình không tuổi

(Nguồn cảm hứng từ cặp đôi người Pháp)

Xin anh: "đừng gọi em bằng má!"
Khi tình yêu không hạn định bến bờ
Trái tim yêu ngàn tuổi... vẫn ngây thơ
Vết sẹo, nếp nhăn điểm tô thiên tình ái.

Nhìn vào mắt, và xin đừng ái ngại,
Sao Paris không thể sáng hơn đâu!
Hãy thật lòng! Chìm lắng tận tầng sâu
Anh sẽ thấy một dòng Seine thơ mộng.

Anh đã thấy mùa đông treo điện ngọc*
Ôi mùa đông già cỗi quá... phải không anh?
Nhưng nhìn xem, kia - một nụ mầm xanh
Đang khai lộc tự mùa đông thần chết.

Sao người biết thời gian là bất diệt,
Nét xuân niên ngự tri mãi bên người?
Sao mùa đông lại chẳng thể bật cười
Khi tình ái tuyệt vời, ngôi: không tuổi!

(*) Điện Elysee

Sa Đéc, 23/5/2017
Huỳnh Hữu Lộc

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm