về đi anh
Nơi xứ người, bao lâu rồi anh nhỉ
Chưa về thăm, ôn kỷ niệm năm nao
Xin nắng hạ chớ vội vã mưa rào
Để cho em bớt gầy hao thương nhớ
Về đi anh, xin một lần gặp gỡ
Bao buồn vui dang dở mình hàn huyên
Có anh rồi em tan biến ưu phiền
Xin anh đừng để riêng em đợi cửa
Về đi anh, thời gian không còn nữa
Trong cuộc đời đâu biết được điều gì
Chuyện buồn vui, đau ốm đến mấy khi
Thôi anh về mình thầm thì anh nhé
Về đi anh, về đi anh kẻo trể
Miền đất hoang thôi ngấm lệ xanh rờn
Sẽ không còn để cho anh thiệt hơn
Cũng chẳng thể yêu giận hờn được nữa!
Thơ Nam Phong
Đà Nẵng, 09.05.2017