dòng sông bản ngã
DÒNG SÔNG BẢN NGÃ
Dòng sông đục, tâm khơi màu BẢN NGÃ
Lúc cuộn trào, buông thả, chuốc nghiệt oan
Nhánh sông đời phân đoản khúc hành trang
Hòa NGŨ UẨN cưu mang nhiều ngang trái
Sóng TỰ TÔN đẩy dồn thêm phiền toái
Xoáy tâm hồn sông cái chẳng lặng yên
Nhánh sông đời … thù hận vốn triền miên
THÂN- KHẨU- Ý nghiệp riêng đà mang nặng
Nước sông sâu ẩn CÁI TÔI sầu quặn
Được bao lần bình lặng bởi phong ba
Khúc triều cường vạn nẻo ắt mờ xa
Hư danh vọng, đưa ta vào tâm tối
Sóng NHÂN DUYÊN nay đưa đường dẫn lối
Ngộ VÔ THƯỜNG mây khói kiếp hợp tan
Nơi hạ nguồn chẳng vương vấn hèn sang
Thân vô ngã bình an tâm giải thoát
Tiếng chim ca gọi bình minh lảnh lót
Sông cười hiền, vui trót cảnh ban mai
Tay buông rồi CHẤP NGÃ ... kiếp lầm sai
Đời vội vã, đắng cay … thời nông nổi
Hỡi sông sâu ! Quên buồn đau mệt mỏi
Cứ xuôi dòng một cỏi của riêng ta
Lướt êm đềm, vượt ngã rẽ can qua
Tìm tĩnh lặng khơi xa màu trong suốt.
KIM MINH