tự tình với dòng sông
TỰ TÌNH DÒNG SÔNG
Ta ngồi lại đây với dòng sông
Hoàng hôn phủ kín áo lam hồng
Tiếng tiêu khơi đọng chiều thanh vắng
Gợi chút tơ lòng thật mênh mông
Ta quyện hồn mây dáng thong dong
Lãng quên quá khứ gió phiêu bồng
Lặng lẽ tim yêu miền xứ lạ
Ẩn mình đáy nước cuộn về Đông
Môi đào mật ngọt tận hư không
Vị đắng thấm sâu lại ngọt lòng
Nhấp chén men cay bờ môi lạnh
Cho phút chạnh lòng bớt hoài mong
Ta lại tự tình với dòng sông
Bao năm viễn xứ vẫn hương nồng
Thử hỏi đêm đen màn u tối
Bóng nàng Hạ nguyệt có còn không
Mắt buồn thăm thẳm ngó xa trông
Ký ức miên man níu tim hồng
Vướng chân nét mực vờn trang giấy
Bút vội nghiêng dòng gởi bên sông
Kim Minh