nỗi buồn
Nỗi buồn ơi ngươi từ đâu tới
Mà nhẫn tâm làm bối rối lòng ta
Nỗi buồn ơi có lẽ từ xâu xa
Trong sâu thẳm tâm hồn và lặng lẽ.
Nỗi buồn ngấm dần dần từ hơi thở
Vào mạch máu, nhịp đập của trái tim
Lòng nặng trĩu mà sao lời khó nói
Biết dãi bày và chia sẻ cùng ai.
Nỗi buồn ơi mi làm ta hụt hẫng
Nhưng ko hề ta sợ nỗi buồn đâu
Cuộc sống rồi sẽ có nhưng niềm đau
Và nỗi buồn có chi là nhỏ bé.
Nỗi buồn ư quen rồi nến thấy mến
Lại thấy yêu cái gặm nhấm buồn ơi
Vì những lúc tâm hồn ta xâu lắng
Càng mến thương những hạnh phúc nhỏ nhoi
Cuộc sống đâu phải là con dường thẳng
Mà ung dung ta cứ bước thảnh thơi
Những góc khuất, hố xâu và ngã rẽ
Sẽ làm ta vững bước trên đường đời.
Và cuộc sống nỗi buồn ơi cứ thế
Chỉ để thêm tô đẹp những niềm vui
Để nhận thấy quanh ta điều đáng mến
Của tình yêu hạnh phúc với niềm tin.
(Gặp biến cố trong đời)*Shinichi 28.7.2015*
Bài này đã được xem 2189 lần
|
Người đăng:
|
ShinichiTN
|
|
|