đông buồn thấm cảnh đời đau
Ngọn gió lạnh tràn qua khung cửa
Sương phủ phàng cắt nửa vầng trăng
Đông về mưa tuyết giăng giăng
Bờ môi ai lạnh bên mành ai trông
Đêm mím chặt vùi trong thổn thức
Sóng dỗi hờn vồng ngục phập phồng
Biển xanh căng mắt dõi trông
Em buông tóc đứng gió đông lạnh lùng
Khép mi lại khôn cùng thu khóc
Ta lặng buồn trằn trọc năm canh
Miên man trong nỗi nhọc nhằn
Lặng nghe tiếng thở xa xăm thu sầu
Đông cât giấu trăng đâu không thấy
Để đêm về cảnh vật lắng im
Tiếng lòng than với tiếng tim
Bờ môi thu vỡ thơ ghìm tiếng rung
Làn mây trắng ngập ngừng vách núi
Cánh chiều tà cặm cụi đường xa
Lá buông những giọt châu ngà
Đời trôi về cõi ta bà ngược xuôi...
Đông cãn cỗi thấm buồn hoa lá
Kiếp phù luân sỏi đá cũng sầu
Sương chan mi lê canh thâu
Trần ai nặng gánh hai đầu tử sinh...
́
14.11.2017
Bài này đã được xem 1323 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|