xuân qua
Đường hoa nắng vấn vương hương ngát
Tháng ba qua sóng dạt đôi bờ
Ửng hồng tia nắng ngây thơ
Tóc mây em xỏa nghiêng bờ vai thơm
Hai thôn nhớ... mắt hờn mong đợi
Mái đầu nghiêng ... nghiêng tới ngưỡng sầu
Hoàng hôn tím cả mắt sâu
Thuở nguyên trinh đã bạc màu thời gian
Ta gom nhặt ánh trăng ngà rớt
Để cõi hồn lặng gợt buồn thương
Nửa đời tình buốt phong sương
Xác xơ cho đủ dặm trường xót xa
.
Chân mãi bước dưới tà bóng nguyệt
Mỏi mòn tìm trong tuyết đang tan
Dấu son một nét mơ màng
Em trông vẫn đẹp ngỡ ngàng đắm say
.
Mùa xuân chín cành đầy hoa nở
Đến bên nhau lòng ngỡ ngàng thêm
Trao trăng nụ thắm môi mềm
Thoáng như hư ảo qua miền ái ân
Say men ngãi thoáng gần thoảng cách
Đôi bờ xa đặc quánh mênh mông
Đợi chờ trăng chếch mây bồng
Lặng nghe mùa hạ nắng nồng nhớ nhung...
Bài này đã được xem 1086 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|