nhớ
NHỚ sao bóng mẹ hao gầy
NHỚ hoài năm tháng vòng tay ấm nồng
NHỚ từng khúc hát chiều đông
NHỚ câu ví dặm nằm lòng ầu ơ.
NHỚ lời mẹ đã dặn dò
NHỚ tình sâu nặng chăm lo bao ngày
NHỚ về một thoáng xưa bay
NHỚ người tạo dưỡng hình hài cho con.
NHỚ thêm quạnh vắng tâm hồn
NHỚ người khó nhọc công ơn bằng trời
NHỚ giờ đất khách chơi vơi
NHỚ không ở cạnh bên đời mẹ cha.
NHỚ lưng còm cõi xế tà
NHỚ càng cảm thấy xót xa ưu sầu
NHỚ mà làm được gì đâu
NHỚ nơi viễn xứ mong cầu bình an.
NHỚ thương gia cảnh cơ hàn
NHỚ đành cam chịu nát tan cõi lòng
NHỚ màu mắt mẹ ngóng trông
NHỚ con khắc khoải khóc ròng thâu canh.
NHỚ nhưng chẳng thể dỗ dành
NHỚ thời thơ dại quấn quanh mẹ hiền
NHỚ tình mẫu tử vô biên
NHỚ như khúc ruột gắn liền trong con.
28/7/2017