hoài
HOÀI
Đêm buồn hạ bút thả vần thơ
Ngẫm lại đời sao cứ hững hờ
Mộng ước hôm nào ta vẫn nhớ
Người quên thuở nọ tưởng rằng mơ
Ân nồng gửi trọn cho tình nợ
Ái nghĩa duyên tơ mãi đợi chờ
Vẹn kiếp yêu hoài luôn trắc trở
Nên chừ lẽ bóng phải bơ vơ.
11/1/2017