lan man trong nỗi nhớ
Lan Man Trong Nỗi Nhớ
Những vần thơ viết của riêng em
Cảm gió, say trăng dưới bóng thềm…
Chỉ vậy mà thôi! Giây phút thoảng
Còn nơi ẩn kín giữa con tim…
Mấy ai hiểu được tận chiều sâu
Những nhớ, những thương, những sắc màu
Những tối âm thầm bên bảng trắng
Những chiều lặng lẽ…hướng “về đâu”…
Em khảy đàn tranh để giải buồn
Phả bầu giá lạnh tụ hàn sương
Bời vì phương cũ ngàn yêu dấu
Giờ lá vàng khô rải bước đường…
Đôi khi khuây khỏa chút thời gian
Nhè nhẹ đưa tay “vẽ ảnh chàng”
Rồi tiếp “vẽ nàng” trên giấy mỏng
Hai hình ảo ảnh thả trời xanh…
Anh biết mà Lan! Anh hiểu mà!
Nẻo đời diệu vợi điệp trùng xa
Hương xuân khó thể loang về ấy
Chỉ chút đùa vui để gọi là…
Ôi! mảnh tâm hồn đượm ý thơ
Dấu xưa lối cũ tự bao giờ
Thời gian chầm chậm mờ nhân ảnh
Sao chẳng nhuốm sầu! Chẳng ngẩn ngơ!...
1/3/2018
Nguyễn Thành Sáng