cô đơn
Gió to trời lạnh chẳng ra ngoài
Co ro ngồi lại tập làm thơ
Câu viết dở dang câu bỏ dở
Nghĩ đến thơ hay quyết không màng
.
Ấy vậy thơ viết tưởng dở dang
Một ngày cố lắm cũng gắng làm
Đôi khi vụng về ngủ tới sáng
Thế là lỡ hẹn chuyện trăm năm.
.
Thời tiết thay đổi nên đi nằm
Ốm rồi ai đó có tới thăm
Nếu đến gõ cửa hai ba cái
Sẽ có người ra nắm nhẹ nhàng.
.
Lúc này gió lạnh rất muốn cầm
Ai đó hỏi han lời quan tâm
Dù là một chút hơi ấm nhỏ
Cũng đủ mang theo mỗi khi cần./.
22/3/2018