nỗi buồn mênh mông
Nỗi Buồn Mênh Mông
Nàng bên ấy bềnh bồng nỗi nhớ
Lặng lẽ ngồi, trăn trở sầu ai
Tấc lòng hướng vọng trời mây
Nỗi niềm héo hắt, đoạn đoài xót xa…
Từ sâu thẳm ngân nga điệp khúc
Bao ảnh hình từng phút trồi lên
Thiết tha! Ôi mối duyên tình
Lại đành thui thủi riêng mình lẻ loi
Để quạnh quẽ, ngậm ngùi u ẩn
Sớm trưa chiều thơ thẩn chơ vơ
Mỏi mòn canh vắng chìm mơ
Khung mờ le lói, vật vờ bóng thu…
Còn ở ta mịt mù lam khói
Dưới ráng tà phủ lối chân đơn
Hồn thương trước mặt chập chờn
Xoa em chẳng được… từng cơn não nề
Yêu da diết ánh thề vạn kỷ
Cứ mãi hoài âm ỉ vấn vương
Đêm đêm thao thức nhìn sương
Bao nhiêu giọt nhỏ, bao buồn bấy nhiêu…
13/4/2018
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)