đêm
ĐÊM
Đêm dần trôi theo men đắng rượu nồng
Mà nỗi nhớ cứ trùng trùng nỗi nhớ
Ngoài song vắng giọt mưa khuya nức nở
Tiếng đêm buồn làm dang dở bài thơ
Đêm dần tàn trong nỗi xót xa đưa
Trời đong lệ mấy cho vừa cung vắng
Người xa quá bóng đêm sâu thầm lặng
Tiếng côn trùng văng vẳng khóc theo mưa
Đêm cô đơn len lén khúc mong chờ
Trời mưa mãi ướt thơ tình anh viết
Loài sứ trắng đưa hương buồn da diết
Ơi viễn phương em có biết đêm sầu
Ly rượu đầy cho nỗi nhớ thêm sâu
Ngoài ô kính vẫn một màu thăm thẳm
Người yêu hỡi anh nhớ em nhiều lắm
Em hãy về ta nắm chặt tay nhau
Em hãy về cho đời hết đớn đau
Vườn tơ mộng kết dạt dào hương ái
Em hãy về để yêu thương còn mãi
Bóng đêm tàn thắp lại ánh bình minh
Thiet Duong _24/6/2014