không tên 0
Là vàng là bạc, của mẹ cha,
Tội gì làm thú của người ta.
Gần gũi lúc vui, buồn thành lạ,
Tưởng gần mà bỗng lại là xa.
Cuộc đời ngắn lắm đừng chậm quá,
Lỡ yêu đừng dấu cứ nói ra.
Được thì vui, không thôi. Thành lạ,
Còn hơn cứ dấu, rồi cũng xa.
Bài này đã được xem 1114 lần
|
Người đăng:
|
Trình Bắp
|
|
|