bằng lăng tím nhớ
Và rồi em cũng xa tôi
Đã quên lời hứa trọn đời không xa
Em về vui với người ta
Tôi cùng kỷ niệm vào ra lặng thầm
Đêm buồn tôi nghĩ xa xăm
Nghe con dế gáy dạ nằm chẳng an
Trở trăn cho suốt canh tàn
Hồn phiêu bạt cứ lang thang chốn nào.
Ban chiều ra đứng cầu ao
Nhớ nhung hình bóng thuở nào chưa xa
Buồn rưng rức, tím màu hoa
Cây bằng lăng phía sau nhà rụng rơi
Hắt hiu gió lạnh khung trời
Thẫn thờ tôi giữa đơn côi... một mình.
.............................................