tình đã chia phôi
Em vẫn thế yêu anh hơn tất cả
Nhưng do người buông thả đoạn tình tôi
Sợi tơ duyên cách biệt nhạt phai rồi
Còn đâu nữa bờ môi nồng xưa ấy
Tại sao hỡi khiến tình ta tan chảy
Khiến đớn đau lấp đậy tuổi xuân thì
Đến bây giờ bất chợt chẳng còn chi
Ngoài cay đắng ôm ghì tâm héo rũ
Người có biết lòng em từng thầm nhủ
Con tim này ấp ủ mỗi riêng anh
Chỉ mong sao nguyện ước sẽ tròn vành
Vui câu chúc duyên lành hoài đượm trải
Giờ nhìn lại còn nỗi sầu tê tái
Cứ quấn quanh mê mải chẳng chịu rời
Anh xa rồi em cảm thấy chơi vơi
Bao hoài niệm theo dòng đời trôi mãi
Em vẫn thế như một đứa khờ dại
Cứ yêu hoài dẫu biết phải cách ngăn
Khiến trái tim loang lổ vết thương hằn
Từng canh vắng trở trăn càng chua xót.
9/8/2018