thơ tình muôn năm cũ
THƠ TÌNH MUÔN NĂM CŨ
Ta biết em từ khi trăng mười sáu
Thời hồn nhiên hoa cỏ thích vui đùa
Thời đôi mắt nhìn nhau chưa gượng gạo
Thời nhảy dây, bắt bướm chuyện ngày xưa
Từ ngữ thơ tình lung linh mọc cánh
Những giận hờn ơi rất đỗi vu vơ
Len lén hôn môi quay lưng né tránh
Đêm trở sầu lượm lặt nuôi mộng mơ
Thời gian ngang qua như là tia chớp
Bên dốc cuộc đời ai đã lần sang?
Thương trái tim ta vẫn còn hồi hộp
Ngày trôi đi nhắc chuyện cũ mộng vàng
Chuyện trầu cau bây giờ còn chi nữa?
Ván đã đóng thuyền bến lạ mù xa
Cửa đóng then cài mất dần điểm tựa
Anh cúi mình nhặt nhạnh nỗi xót xa
Chiều bóng xế treo tình trên vách lá
Muôn sự tình cờ đánh đố với ai?
Tự hỏi vì sao mùa thu tàn tạ?
Hương thời gian còn in bóng u hoài
Ôm giấc mộng ỡm ờ gieo neo nhớ
Gót chân mòn trên đại lộ hoàng hôn
Nếu chẳng quen nhau cớ sao mắc mớ?
Nước mắt rơi về tận bến sông buồn
Sáng 3/8/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 764 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|