thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (208)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (208)
Có Nghe Tiếng Than
Vì lỗi ước nguyền chỉ đứt hai
Hồn linh hạ giới vọng tầm ai
Hương yêu vạn kỷ từ muôn thuở
Mộng nối lương duyên nghĩa trúc mai
Cuộc đời ảm đạm phả hàn sương
Thân gái bơ vơ suốt dặm đường
Mòn mỏi ngóng trông rầu thắt thẻo
Vẫn hoài âm tín biệt hồn thương
Một đêm trăng sáng gió hây hây
Phấn khởi trong lòng tim lắc lay
Linh cảm dâng tràn lâng cõi dạ
Khẽ khàng thả mộng quyện vầng mây
Lóng lánh ánh hào trắng tuyết rơi
Dư âm da diết luống chơi vơi
Dòng thơ rời rạc tình vương vấn
Réo rắt âm vang tận cuối trời
Anh cũng võ vò tim nhói đau
Vật vờ vất vưởng mỗi canh thâu
Nhớ thương dằng dặc tràn tâm khảm
Bịn rịn hồn yêu thổn thức sầu
Rồi ngày hội ngộ đoá thuyền quyên
Xướng hoạ văn thơ giải muộn phiền
Tuế nguyệt vần xoay tình quyến luyến
Phút giây gặp gỡ mãi hàn huyên
Ân tình sâu đậm trổ ngàn hoa
Ủ mộng ươm mơ điệu sáo hoà
Thánh thót cung đàn khơi phím nhạc
Dạt dào xúc cảm trỗi ngân nga
Bỗng trời u ám nổi cuồng phong
Sét đánh ngang tai thắt cõi lòng
Lãng Tử huyết lòng luôn khuấy động
Muốn dang cánh rộng trải tầng không
Ôi xót thương thay phận má đào
Xanh xao vóc ngọc kiếp lao đao
Đêm tàn canh cánh hoài day dứt
Khắc khoải con tim tủi nghẹn ngào.
June 30, 2018
Tam Muội
Kể Từ Đây…
Anh đã nghe rồi tiếng của em
Âm vang não nuột rải canh đêm
Nghẹn ngào, nức nở, buồn hiu quạnh
Da diết bâng khuâng trọn nỗi niềm!
Dệt mối tơ lòng giữa gió trăng
Vấn vương, thương nhớ tự bao lần
Bỗng đâu bất chợt màn đen phủ
Khắc khoải tâm can, luống võ vàng
Bốn bề chầm chậm xám giăng đưa
Mà gió phương nao chẳng đến lùa
U ám ngập tràn treo tĩnh mịch
Chơi vơi chiếc bóng dưới canh khuya
Âm thầm lặng lẽ đợi mây trôi
Nhịp đập con tim sóng gợn hồi
Kỷ niệm tháng ngày bao ấm áp
Ngậm ngùi, héo hắt, vọng xa xôi
Và rồi thỉnh thoảng dạ em đau
Nửa nghẹn tơ duyên lỡ nhịp cầu
Nửa tái tê lòng…Nghi lãng tử
Ngại ngần, lo sợ vó câu mau!…
Em ơi! Canh cánh mãi trong anh
Nỗi nhớ niềm thương lóng lánh vàng
Ấp ủ tận cùng nơi tấc dạ
Bao năm dõi kiếm nẻo thênh thang
Lắm khi hóa bướm lượn vườn hoa
Thưởng thức “Giang san” dãy ngọc ngà
Ngắm nghía mê say hàng sắc thắm
Ngửi làn hương tỏa thoảng ngân nga
Rồi cũng bao lần trải nắng sương
Thâu canh giá lạnh, góc bên đường
Cánh hồn lữ thứ sầu man mác
Mỏi gót phong trần, chỉ thấy chuông…
Bất ngờ gặp gỡ ảnh hồn “Ai”
Dào dạt, lâng lâng nỗi nhớ hoài
Một quả tim chai từ dĩ vãng
Máu hồng chuyển động…Kể từ đây…
1/7/2018
Nguyễn Thành Sáng