vui đi cõi tạm
Gặp người ích kỷ, nghĩ nông
Chẳng muốn giúp nữa, dặn lòng chấp chi
Khen, chê cũng chẳng được gì
Ai cũng im lặng, họ thì lún sâu
Thế là mình lại đâm đầu
Làm kẻ miệng xấu, rầu rầu gắng khuyên
Cứ như cố vớt chút duyên
Gieo nhân, trả nghiệp mong yên... trao đời
Ai ghét mặc kệ người ơi
Lòng ta chẳng thẹn, nửa đời thêm vui
Tâm ma ta học đẩy lùi
Tâm thiện ta sẽ chuyển xuôi quanh mình
Dặn lòng gặp chuyện bất bình
Nếu tương trợ được là mình giúp thôi
Toan tính đã đủ mệt rồi
Vui đi, cõi tạm mây trôi thoáng mà
Tự cường, ta tự cứu ta
Mở lòng, thế thái, muôn nhà bình yên.
10/18