tình thơ khó vẹn
Dấu yêu hỡi ! chàng ơi có biết
Ta hoài mải miết chờ mong
Tim ấp ủ tơ lòng bất diệt
Ngày qua thắm thiết đan lồng
Chỉ nguyện ước êm vòng tay ngọt
Nỗi sầu bỗng trót quấn quanh
Suốt kiếp phải cam đành vàng vọt
Tình thơ xa xót không thành
Em tự nhủ mong manh nghĩa nợ
Dễ dàng vụn vỡ tan bay
Làm khắc khoải đong đầy nhung nhớ
Để cho muôn thuở trật trầy
Những chán nản buồn vây chẳng dứt
Nghe như ấm ức muộn phiền
Trong khuya vắng luân phiên hậm hực
Khiến hồn bứt rứt triền miên.
5/12/2018