đêm tự tử
Lòng ngổn ngang ngỡ tơ vò trăm mối
Đấy nỗi niềm biết tỏ cùng ai!?
Đành mượn rượu uống thật say
Nuốt trọn đắng cay cuộc đời trần thế
Ôi nàng hỡi, say rồi thì phải?
Nhìn nơi nao cũng áo trắng dáng xưa
Mắt biếc cay lệ trào vì vô lối
Bởi men rượu hay chuyện buồn đâu đâu
Nàng... Nàng hỡi, ta giờ say, say quá
Bước nặng nề gánh buồn cả thế gian
Nàng đừng đến cứ kệ người gian dối
Ta tìm nàng, ôm trọn cả ánh trăng
Trăng sôi đường làm bạn với ta
Trăng cũng giận cũng hờn như nàng đấy
Trăng là mắt, là môi khi ta thấy
Trăng là nàng là người ta nhớ nhung!
Đuổi đến đây ta thở nghe ngất quản
Thân đã mòn dạ cũng héo von
Kìa ánh trăng nơi đáy giếng
Ta gieo mình nuốt trọn ánh mắt em.
5/2/2019
Nguyễn Nhật Anh Minh