ngọc trong đá
Ngọc trong đá ngậm châu lòng nghiêng ngã
Cơn đói tình tơi tả hết chiều nay
Đêm ngậm sương quỳnh hóa kiếp lưu đày
Ngây người ngọc đôi vai trần lạnh buốt
Con trăng chết nõn hương tơ trơn tuột
Động châu nường trau chuốt giọt mưa sa
Vẫn một đời chưa nếm đủ mặn mà
Nên ngọc ứ bóng tà dương thẩm lặng
Mượn Lão Đế gội lòng cho trinh trắng
Để nương nhờ qua chặng thiếu áo cơm
Mỹ tưu đâu mà đãi khẳm lũ bờm
Đây cung Quảng ai hơn nàng Kỷ Ngọc
Mộng !... hương quế chụm hai bầu mời mọc
Chén lưu linh đêm nốc cạn kim sa
Đến đê mê... Sướng !... thoả chí cười xòa
Nghiệp trăng lạnh mộng qua cơn đói lả!
Dẫu ngọc đá cũng đến thời tan rã
Huống chi em như lá giữa trời thu
Xuân rồi qua hạ khát cháy mịt mù
Đêm ngíu trĩu lời ru buồn quá đỗi
Mang cơn nghiện một đời đeo tù tội
Mặn men non chăn gối cũng rã rời
Ém nụ màu trăng khép chặt đôi môi
Giam đến chết hai đồi thơm mỹ tửu....
Bài này đã được xem 1299 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|