tơ tình vướng bận chữ không
Tơ Tình Vướng Bận Chữ Không
Cảnh đêm nay chìm trong tĩnh lặng
Lưng chừng mờ chầm chậm áng bay
Ta ngồi như vẫn tháng ngày
Mà giờ sao lại lắc lay nỗi niềm!
Có phải chăng duyên thuyền mộng ước
Đang lững lờ theo nước chèo xuôi
Bất ngờ ngọn gió ngàn khơi
Nổi cơn thịnh nộ kéo lôi dập bờ
Để khoảnh khắc thẫn thờ mắc cạn
Vướng sình lầy, hụt hẫng chơi vơi
Cố tay vói lấy dầm bơi
Nhưng bao trì nặng, từng hồi mỏi mê!…
Không tránh khỏi đường về bến hẹn
Lắm những lần vụt đến cuồng phong
Nhờ kiên định vững tấc lòng
Kẹt thì tạm đó, khi rong chuyển mình
Không những lúc rung rinh tấc dạ
Chạnh nghe lòng buồn bã vấn vương
Vì sao tha thiết Uyên Uơng
Phải đành giá lạnh canh trường nghẹn đau
Không thể hốt lá sầu muôn thuở
Tự nghìn năm nức nở nhìn thu
Dưới bầu ảm đạm mịt mù
Rụng rơi lả tả, nhẹ ru bóng chiều
Không khoảng vắng đìu hiu vạt nắng
Để một người trĩu nặng nhớ nhung
Cô đơn bước trải lạnh lùng
Thấy trong ảo ảnh bóng hình của Ai
Không quên được chuỗi dài ráng xế
Mang lời yêu tiếng thệ ấp ôm
Thu hình góc quán, nhìn lên…
Bâng khuâng, lưu luyến thả hồn tìm em…
Giờ ngăn cách đôi miền diệu vợi
Những điều không khiến đợi, khiến chờ
Sớm chiều bậu bạn cùng thơ
Khỏa khuây giây phút những giờ buồn tênh…
18/3/2019
Nguyễn Thành Sáng