xa nhau bốn mùa
Khi em gót hoa giã từ
Anh chênh vênh bờ vực thẳm
Mùa xuân từ đó hình như
Không còn bông hoa nào thắm
Khi hai đứa mình xa nhau
Mùa hạ bỗng dưng hoang hoải
Mắt, môi héo hắt, xanh xao
Tâm tư ngập tràn cỏ dại
Khi em không ở bên anh
Mùa đông sẽ dài vô tận
Cỏ cây không nẩy mầm xanh
Đất trời chỉ còn tro xám
Khi mà mình em chiếc bóng
Mua thu thương giọt mưa ngâu
Ngại ngùng đường trơn, áo mỏng
Bâng khuâng nhớ phút ban đầu
April 9, 2019