quên rồi
      
      
      
      
        Em đã quên anh tự thuở nào
Quên luôn từng hẹn ước trăng sao 
Yêu thương dạo ấy là mộng ảo 
Tỉnh giấc quên mình đã chiêm bao 
Em vẫn là em của thuở nào 
Chỉ không giữ được những nao nao 
Người bạc đời phai, còn chút đạo 
Ngẩng mặt vui cười, quên mất đau.