quen rôi ánh mắt hững hờ
QUEN RỒI ÁNH MẮT HỮNG HỜ
—————————-
Quen rồi ánh mắt trên đường
Hững hờ vội vã
vẫn thường lướt qua
Hôm nay bất chợt nhớ ra
Mình đang xứ lạ thật xa quê nhà
Màu hồng trong nắng ai pha
Để ta nghĩ lại mình già hơn xưa
Lối mòn buổi sớm buổi trưa
Nghe ồn ào gió
khẽ vừa nhớ nhung
Còn duyên còn mối tình chung
Cạn câu ước hẹn
tương phùng ngóng trông
Bây giờ đi giữa đám đông
Bỗng dưng môi ấm mà lòng trống không
Rưng rưng khi ngó bến sông
Ít nhiều buông thả
trên dòng nước kia
Trăng ru ngọn cỏ tối khuya
Quanh đây dấu ái
ẩn tia mắt người
Ngày tôi bỏ lại tình tôi
Sương chiều giăng kín nụ cười đi hoang
Cuối cùng vương chút lỡ làng
Trách vì…
con sóng mây ngàn nhặt thưa
Ngoài sân hoa lá đòng đưa
Mơ hồ vẫn thấy ta chưa điểm dừng…
Thu Vàng