tự tình thời gian 2
TỰ TÌNH THỜI GIAN
Anh về phố xưa ôm chân dĩ vãng
Chiếc lá say thơ rớt ở phương nào?
Những nụ hôn mơn man đời chếnh choáng
Nhoi nhói mùa vời vợi một triều đau
Anh vội vã bỏ bến chiều trống vắng
Đọt yêu thương có lẽ đã bạc đầu
Vai vác phong sương trôi vào khoảng lặng
Dốc còn dài chưa kịp níu áo nhau
Anh thả chân hoang dặm ngàn bóng cỏ
Nét hồn nhiên nứt nẻ luống ngỡ ngàng
Gói ghém tâm tư rày đây mai đó
Thương tiếc gì chuyện xô đẩy dung nhan?
Anh như cánh chim trời say cánh gió
Xé rách trời ai ngồi khóc vá may?
Li rượu cay lai rai ai mặt đỏ?
Luật lặng im làm xốn mắt mi gầy
Anh cứ đam mê một trời môi lạ
Hoa lá đâm chồi nẩy nở mầm xanh
Rồi những tưởng em linh hồn tượng đá
Quên em đi khi thuyền bến chòng chành
Ngày 31/5/2019
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 456 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|