nỗi nhớ mùa thu
Đêm cựa mình trăn trở bởi gió thu
Lạnh buốt tim ai khi ngõ về hai lối rẽ
Lá úa vàng rơi giữa đêm thật khẽ
Em bước về lẻ bóng dưới đèn khuya.
Nhớ ngày xưa mỗi độ gió thu sang
Anh lại cùng em về qua con phố
Giọt mưa rớt, ướt vai gầy em đó
Nụ hôn đầu e ấp dưới mưa bay.
Trời sang thu em nhớ biết bao nhiêu
Năm tháng cũ gục đầu vào vai anh thật nhẹ
Để được anh gọi em là cô bé
Bé ơi! Em sao thật ngốc quá nè.
Anh bảo rằng anh yêu em là thật
Yêu trọn kiếp này mãi mãi chẳng chia xa
Đừng nghĩ xa xôi mà vương sầu lên mắt
Anh gần bên sao lại sợ cách xa.
Có phải mưa thu làm mi em ướt
Hay bởi duyên mình lỡ mãi một đời nhau
Nên đêm về bước lẻ dưới mưa mau
Trong bóng đêm thâu ngọn đèn khuya làm bạn.
Bài này đã được xem 1006 lần
|
Người đăng:
|
Ngọc Hạ
|
|
|