ôm chặt em Tác giả: Trần Minh Hiền
BƯỚC CHÂN ĐI. Bước chân đi quên tháng ngày xưa cũ. Để nơi lòng vơi nhẹ tựa áng mây. Tìm đến với thiên nhiên ngàn hoa cỏ. Thả tâm hồn hoà quyện với heo may. Bước chân đi cho... |
những bước chân đi quanh cái lồng rỗng Tác giả: Kikoo
Trang chủ
Thơ mới đăng
Thơ xem nhiều
Thêm bài thơ
Diễn Đàn
Lời Nhạc
Phần mềm TKaraoke |
những con thú hai chân đi ngược! Tác giả: Nguyên Thạch
Những con thú hai chân đi ngược! Tôi viết tiếp bài thơ còn dang dở. Gởi những tên làm tôi tớ ngoại bang. Về những trận chiến chưa đánh, đã vội đầu hàng. Vì chúng chỉ muốn hưởng bình an trong nhung lụa. Sóng biển... |
hơi thở mỗi sớm mai Tác giả: Dũng Lê Ngọc
HƠI THỞ MỖI SỚM MAI. Nhấc từng bước chân đi. Xin tan khi ru hời con chữ. Quê hương xanh xanh hàng tre, con suối. Âm thanh của đất. Âm thanh của núi rừng. Sóng nhạc du dương mang tên đất nước. Yêu mẹ, yêu cha. Yêu cánh... |
chiều cuối tuần Tác giả: Thiện Hoàng Văn (Hạ Vàng Nỗi Nhớ)
chuông chiều lễ buộc em ơi
nhộn nhạo cái nắng đang rời chân đi
gió quê sốc nổi điều gì
mang ra trả phố lời thầm thì khói rơm
thv |
còn theo với gío mây. Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Còn theo với gío mây. Còn ở thế gian nốt đời trần. Dẫu ngày mãn hạn có xa gần. Ta vẫn ngửa mặt nhận vui sướng. Chia vui sẻ ngọt cùng bạn thân. Còn ở trần gian còn trân qúy. Từng ngày... |
đi trong phố cổ hà nội Tác giả: Vũ Quần Phương
Chân đi trong phố, hồn trên mái xưa. Mái rêu âm dương nắng chiều ngả bóng. Mùi thơm hoa mộc hay hoa móng rồng. Mùi thơm bâng khuâng thơm từ trí nhớ. Hàng Đường, hàng Ngang cái thời voi ngựa. Xa đã rất xa gần lại rất... |
mong Tác giả: Trúc Lâm Cư Sĩ
Sương mù vây kín một dòng sông
Gió thổi bay đi, cánh hoa hồng
Một bước chân đi một nỗi nhớ
Đêm về thao thức những chờ mong |
thao thức nỗi niềm Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thao Thức Nỗi Niềm. Sáng đã qua rồi, nay quá trưa. Khung trời nhạt ánh, kéo hồn thưa. Để cho vắng lặng, bầu khung ảnh. Một cánh chim trời khuất chốn xưa. Bến cũ, con thuyền xa thuở ấy. Hừng đông rạng tỏ, ít vầng... |
151 - khi tôi làm thơ Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Khi những chiếc màn bắt đầu ngự trị. Tự tình bằng ngôn ngữ âm thầm. Đứng trang nghiêm chụp đêm, tập hợp. Khi tiếng nói của con người im lặng. Hằn vào mọi vật bằng những sóng âm thanh. Đi vào tầng thế kỷ. Nhường cho lũ côn... |