thương lắm người dưng
THƯƠNG LẮM NGƯỜI DƯNG!
Thương người con gái nơi xa
Thương qua lời nói hiền hòa dễ yêu
Thương trời in bóng thương nhiều
Thương em nắng sớm mưa chiều vương mang
Thương dòng nước chảy oán than!
Thương thời gian ,khóc chiều tàn biệt li
Thương theo bóng dáng em đi
Thương lá xanh ,cứ thầm thì trên cao
Thương môi chín đỏ ngày nào?
Thương ai ngồi dưới mưa rào đợi nhau?
Thương vầng trăng mọc ngang đầu
Thương bờ dốc đá xanh xao một thời
Thương người giận dỗi đến tôi
Thương sao đôi mắt nói cười hồn nhiên
Thương hàng thông, dáng nghiêng nghiêng
Thương mùa dâu chín em quên trao tình
Thương mùa con gái xinh xinh
Thương mây và gió ru tình thiết tha
Thương đời nâng cánh hương hoa
Thương ai vốn ghét cho ta buồn buồn!
Thương ai tóc rối ngày buông
Thương về nơi ấy đêm trường năm canh
Thương làn sương mỏng mong manh
Thương thời gian đã rũ cành đong đưa
Thương em giấc ngủ giao mùa
Thương em tiếng hát mới vừa bay qua
Thương em lá đổ hiên nhà
Thương em lệ đá xót xa não nùng
Thương em thương lắm người dưng !
Thương em làn tóc lưng chừng ngang vai
Thương em mỏi cánh chim bay
Thương em chim hót muôn bài ca yêu
Thương em chiếc lá thông reo
Thương em về ngủ lưng đèo tương tư
Thương em, vào chốn mịt mù
Thương em đời vốn thực hư êm đềm
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1366 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|