em đi bỏ mặc ngôi trường
EM ĐI BỎ MẶC NGÔI TRƯỜNG
Em đi bỏ mặc ngôi trường
Lấy ai hờn dỗi, trót thương trăm chiều
Sân tình bỗng hóa rong rêu
Âm thanh vụn vỡ, chim kêu xé lòng
Ôm chùm não nuột long đong
Thơ yêu ai đọc , ngày trông mong chờ
Thềm xưa, chiếc lá dại khờ
Buông câu trêu chọc, bây giờ khó ưa
Em đi " Ngọn cỏ gió đùa "
Giở trang giáo án ngày xưa xa vời
Bấm tay nhẩm tính, tình rơi
Gặp nhau luống cuống ngậm lời xót xa
Giấc mơ bục giảng thật thà
Ai còn vấp té hai, ba, bốn lần ?
Nhìn nhau mọc lá ngại ngần
Trái tim rớt xuống vội lăn đường trần
Bướm ong bay lượn góc sân
Ơi thời hoa cỏ bâng khuâng tâm hồn !
Thời gian nũng nịu sớm hôm
Đâu ngờ khép lại vo tròn ngày xanh
Em đi gom hết duyên lành
"Cơm ngon, canh ngọt" để dành cho ai?
Đất trời nức nở chia tay
Lắng nghe rời rạc " gạo bài" ngày đêm
Em đi sóng gió ngập miền
Đời anh đã gãy nhánh duyên bao giờ ?
Thẫn thờ ngồi khóc đống thơ
Ngôn từ lạ lẫm nghe xơ xác hồn
Ngày 10/5/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 118 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|