nhớ nhớ là thương
NHỚ NHỚ LÀ THƯƠNG
(Tú Danh Nguyễn Phạm)
Anh gì ơi! Đánh rơi nụ cười
Bỏ sau lưng một gánh tương tư.
Có phải nắng hay ánh mặt trời
Là mưa dầm hay lâu ngày thấm đất
Liệu là trăng để đêm thề nhung nhớ
Hay là gió bắt nhịp trái tim thơ.
Rồi biết đâu là hoa thơm cỏ dại
Biết Nai vàng mê luyến đồng cỏ xanh
Thả đôi mắt câu dẫn lòng lạc lối
Hay Anh nhặt lại nụ cười đánh rơi.
Nhưng.....!!!
Em nhặt rồi là của em tất nhé
Anh gì ơi! Đánh rơi em này.
Hễ là nắng thì em sẽ là mây
Để cùng anh rong ruổi cả cuộc đời.
Là trăng hay một cơn gió lạ
Muốn gần anh dù anh có là gì.
Lòng chưa biết, ta say men rượu đắng
Nửa nụ cười biết nhớ biết tương tư
Rượu có đắng khi say rồi sẽ tỉnh
Thương anh rồi say tình tỉnh như mê.
Anh gì ơi! Đánh rơi em này.