hát một mình
Tác giả:
Thái Thăng Long
Em lại hát một mình. Anh chẳng nghe gì cả. Em chỉ yêu một mình. Anh là người xa lạ? Gió nhớ gió về đây. Sông nhớ sông mà ngập. Người nhớ người qua đây. Hồn say đầy ước vọng. Em chỉ hát một mình. Làm sao ta nghe...
|
hoa sữa
Tác giả:
Thái Thăng Long
Tặng Phú Quang. Hoa sữa trinh bạch thơm trong đêm. Đêm mùa thu mênh mang. Không cầm lòng được nữa. Ta bỗng nhớ. Hà Nội và tuổi thơ của ta. Hà Nội để tình yêu đi xa. Hà Nội để một hồn thơ ngơ ngác. Hà Nội để một đời...
|
heo may
Tác giả:
Thái Thăng Long
Gió heo may khiến ta lại nhớ nhà. Nhớ em đấy. Cùng gốc bàng những hàng cây cơm nguội. Nước mặt hồ run rẩy. Hàng liễu đợi chờ chút nắng dại hoàng hôn. Gió heo may ta yêu em hơn. Yêu sắc mây li ti con chuồn chuồn trước...
|
hồn phố
Tác giả:
Thái Thăng Long
11-1999. . Rạo rực đêm mùa đông. Ngơ ngẩn tìm lá mồ côi bờ cỏ. Đếm như trẻ nhỏ. Tường rêu phong, sóng vỗ cửa chùa. Cong cong mái đình nghìn tuổi. Chuông đồng. Hồn người xưa gửi lại. Thong dong. Ngựa xe. Kẻ bán...
|
hồn lá
Tác giả:
Thái Thăng Long
3-1999. Hồn lá non tơ long lanh sương sớm. Khắc khoải bình minh sáng trong. Lá lá bừng như gọi. Một sợi tơ giăng. Cảm xúc bỗng về. Lơ mơ. Một chiều sương gió. Vàng thu bên cửa. Bàn chân chẳng lỡ giẫm lên. Ta sợ. Lá đau...
|
góc tối
Tác giả:
Thái Thăng Long
2-1999. Góc tối. Nhìn ra là ánh sáng. Góc tối nhìn ra là cả mây trời. Góc tối nhìn thấy sao đổi ngôi. Góc tối. Anh nhìn em từ góc khuất cuộc đời. Góc khuất. Phía sau. Phía trước. Góc tối. Cô đơn. Đầy ắp. Những tâm hồn...
|
hơi ấm
Tác giả:
Thái Thăng Long
Hà Nội, Cuối năm 1998. Màu đèn vàng ấm những đêm giá cóng. Những con đường trải rộng. Hàng cây chập chờn thấp thoáng vĩ nhân xưa. Ta mơ. Những giấc mơ dù chỉ là tưởng tượng. Người đẹp Bích Câu về tái hợp. Chàng thư sinh ở...
|
hát
Tác giả:
Thái Thăng Long
17-7-1999. Hát mãi. Lời ca theo gió. Lời ca theo năm tháng. Con tim cạn kiệt! Tóc trắng tựa mây. Hát. Hát mãi. Những lời mịn màng nhung lụa. Nỗi đau nào. Tình yêu nào. Đọng lại? Đọng lại những vỉa dày trầm tích. Đêm...
|
hòa âm
Tác giả:
Thái Thăng Long
Tặng Đăng-Thu. Hà Nội, 3-1999. Em thả tiếng dương cầm. Trống không lòng ta thành vệ cỏ. Ướt đầm sương đêm. Ướt đầm ánh trăng. Gió nỉ non. Chẳng thể nào đến ở. Đêm không đâu. Bảy nốt nhạc đổi chiều. Bảy âm điệu đan xen...
|
hoa ở vườn nhà
Tác giả:
Thái Thăng Long
Hà Nội, 7-1998 - 11-1998. Biết là xa mà tết lại chẳng về. Biết là gần mà hoa còn mấy độ. Không còn nữa. Tuổi thơ ơi. Không còn nữa. Những bàn chân bé con xới đất. Không còn nữa. Những cánh hoa đồng tiền cha góp nhặt. Đã...
|