ngày xuân răn con cháu
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Tuổi thêm thêm được tóc râu phờ. Nay đã năm mươi có lẻ ba ! Sách vở ích gì cho buổi ấy ? Áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già. Xuân về ngày loạn còn lơ láo, người gặp khi cùng cũng ngất ngơ. Lẩn thẩn lấy chi đền tấc bóng...
|
ông phỗng đá
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Ông đứng làm chi đó hỡi ông ?
Trơ trơ như đá, vững như đồng.
Đêm ngày gìn giữ cho ai đó ?
Non nước đầy vơi có biết không ?
|
nước lụt hỏi thăm bạn
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Ai lên nhắn hỏi bác Châu Cầu, lụt lội năm nay bác ở đâu ? Mấy ổ lợn con rày lớn bé ? Vài gian nếp cái ngập nông sâu ? Phận thua suy tính càng thêm thiệt. Tuổi cả chơi bời hóa sống lâu. Em cũng chẳng no mà chẳng...
|
quốc kêu cảm hứng
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Khắc khoải sầu đưa giọng lửng lơ, đây hồn Thục Đế thác bao giờ. Năm canh máu chảy đêm hè vắng, sáu khắc hồn tan bóng nguyệt mờ. Có phải tiếc xuân mà đứng gọi ? Hay là nhớ nước vẩn nằm mơ ? Ban đêm ròng rã kêu ai đó...
|
nghe hát đêm khuya
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Một khúc đêm khuya tiếng đã chầy. Nửa chen mặt nước, nửa từng mây. Nghĩ mình vườn cũ vừa lui bước. Ngán kẻ phương trời chẳng dứt dây. Bẻ liễu thành Đài thôi cũng xếp. Trồng lan ngõ tối ngát nào hay ? Từ xưa mặt ngọc ai là...
|
nhớ cảnh chùa đọi
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Già yếu xa xôi bấy đến nay. Làng chơi loáng thoáng lại buồn thay ! Chùa xưa ở lẫn cùng cây đá. Sư cụ nằm chung với khói mây. Dặm thế ngõ đâu tầng trúc ấy. Thuyền ai khách đợi bến dâu đây ? Chuông trưa vẳng tiếng người...
|
nước lụt hà nam ()
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Quai Mễ Thanh Liêm đã lở rồi. Vùng ta thôi cũng lụt mà thôi. Gạo dăm ba bát cơ còn kém. Thuế một vài nguyên dáng vẫn đòi. Tiếng sáo vo ve chiều nước vọng. Chiếc thuyền len lỏi bóng trăng trôi. Đi đâu cũng thấy người ta...
|
phú đắc ()
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Bà già đã bảy mươi tư, ngồi trông cửa sổ gửi thư lấy chồng. (ca dao). Đã trót sinh ra kiếp má đào, bảy mươi tư tuổi có là bao ? Xuân xanh xấp xỉ hàng răng rụng, ngày vắng ân cần mảnh giấy trao. Chữ nhất nhi chung (1)...
|
ngày xuân dặn các con
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Tuổi thêm, thêm được tóc râu phờ, nay đã năm mươi có lẻ ba. Sách vở ích gì cho buổi ấy, áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già. Xuân về ngày loạn càng lơ láo, người gặp khi cùng cũng ngất ngơ. Lẩn thẩn lấy chi đền tấc...
|
ông phỗng đá (2)
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Người đâu tên họ là gì? Khéo thay chích chích chi chi (1) nực cười. Dang tay ngửa mặt lên trời, hay còn lo tính sự đời chi đây? Thấy phỗng đá lạ lùng muốn hỏi. Cớ làm sao len lỏi đến chi đây? Hay tưởng trông cây cỏ...
|