thu điếu
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo. Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo. Sóng biếc theo làn hơi gợn tí. Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo. Tầng mây lơ lững, trời xanh ngắt. Ngõ trúc quanh co, khách vắng teo. Tựa gối ôm cần lâu...
|
về hay ở
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Văng vẳng tai nghe tiếng chích chòe;. Lặng đi kẻo động khách lòng quê. Nước non có tớ càng vui vẻ, hoa nguyệt nào ai đã đắm mê ? Quyên đã gọi hè quang quác quác, gà từng gáy sáng tẻ tè te. Lại còn giục giã về hay ở...
|
tự trào
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Cũng chẳng giàu mà cũng chẳng sang, chẳng gầy, chẳng béo chỉ làng nhàng. Cờ đương dở cuộc không còn nước, bạc chửa thâu canh đã chạy làng. Mở miệng nói ra gàn bát sách, mềm môi chén mãi tít cung thang. Nghĩ mình lại...
|
tự thuật
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Tháng ngày thấm thoát tựa chim bay, ông ngẩm mình ông, nghĩ cũng hay. Tóc bạc bao giờ không biết nhỉ ? Răng long ngày trước hãy còn đây. Câu thơ được chửa, thưa rằng được, chén rượu say rồi, nói chửa say. Kẻ ở trên đời...
|
văn tế ngạc nhi
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Than ôi ! Một phút sa cơ. Ra người thiên cổ. Nhớ ông xưa:. Cái mắt ông xanh, cái da ông đỏ, cái tóc ông quăn, cái mũi ông lõ, đít ông cưỡi lừa. Miệng ông huýt chó. Lưng ông đeo súng lục liên, chân ông đi giầy có...
|
thủy tiên
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Biết rằng gốc tích tự đâu ra? Cốt cách thiên nhiên vẻ ngọc ngà. Trước án đặt vào trong bể đá. Sáng mai bỗng nở mấy chồi hoa. Chuyên tay, còn kén chi phường lái? Ngán nỗi: riêng vui với... lão già! Thơm thối ngàn năm sau...
|
thu vịnh
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao, cần trúc lơ phơ gió hắt hiu. Nước biếc trông như tầng khói phủ. Song thưa để mặc ánh trăng vào. Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái, một tiếng trên không ngỗng...
|
trở về vườn cũ
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Vườn Bùi chốn cũ, bốn mươi năm lụ khụ lại về đây. Trông ngoài sân đưa nở mấy chồi cây. Thú khâu hác lâm tuyền âu cũng thế. Bành Trạch cầm xoang ngâm trước ghế. Ôn Công rượư nhạt chuốc chiều xuân. Ngọn gió đông ngảnh lại lệ...
|
uống rượu ở vườn bùi
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Túy Ông ý chẳng say về rượu. Say vì đâu, nước thẳm với non cao. Non lặng ngắt, nước tuôn ào. Tôi với bác xưa nay cùng thích thế. Đời trước thánh hiền đều vắng vẻ. Có người say rượu tiếng còn nay. Cho nên say, say khước cả...
|
về nghỉ nhà
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Tóc bạc, lòng son chửa dám già. Ơn vua nhờ được nghỉ về nhà. Nước non cây cỏ còn như cũ. Ghế ga6.y cân đai thế cũng là. Đất rộng biết thêm đường gốc sậy. Ngày rồi nghe hết chuyện la-ga. Ông trời có lẽ cho ta nhỉ. Có ý sinh...
|