duyên nợ
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Muốn. Cái duyên hay cái nợ nần, khi xa xa lắc, khi gần gần ghê. Dấu hồng còn gửi tuyết nê, khi bay nào biết đông tê bóng hồng (1). Nói. Giai nhân nan tắi đắc (2). Mười ba năm một giấc bâng khuâng, động hơi thu...
|
giả cách điếc
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Trong thiên hạ có người giả điếc, khéo ngơ ngơ ngác ngác ngỡ là ngây, chẳng ai ngờ sáng tai họ, điếc tai cày, (1). Rở lối điếc, để sau này em út học. Tọa trung đàm tiếu nhan như mộc, dạ bán phan viên thủ tự hầu. (2). Khi...
|
đêm mùa hạ
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Tháng tư đầu mùa hạ,
Tiết trời thật oi ả.
Tiếng dế kêu thiết tha,
Đàn muỗi bay tơi tả.
Nỗi ấy biết cùng ai ?
Cảnh này buồn cả dạ
Biếng nhắp năm canh chầy,
Gà đà sớm giục giã.
|
hoa cúc
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Trăm hoa đua nở, vắng ngươi hoài ! Trăm hoa tàn rồi mới thấy ngươi. Tháng rét một mình, thưa bóng bạn. Nhị thơm chẳng rữa, chạnh lòng ai. Nhấp nhô lưng giậu xanh chồi trúc. Óng ả đầu hiên mướt ngọn mai. Cất chén mỉm cười,...
|
hoài cổ
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Nghĩ chuyện đời xưa cũng nực cười. Sự đời đến thế, thế thời thôi ! Rừng xanh núi đỏ hơn ngàn dặm, nước độc ma thiêng mấy vạn người. Khoét rỗng ruột gan trời đất cả. Phá tung phen dậu hạ di rồi. Thôi thôi đến thế thời thôi...
|
đại lão
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Năm nay tớ đã bảy mươi tư. Rằng lão, rằng quan tớ cũng ừ. Lúc hứng, uống thêm dăm chén rượu. Khi buồn, ngâm láo một câu thơ. Bạn già lớp trước nay còn mấy ? Chuyện cũ mười phần chín chẳng như. Cũng muốn sống thêm dăm tuổi...
|
di chúc
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Kém hai tuổi xuân đầy chín chục. Số thầy sinh phải lúc dương cùng. Đức thầy đã mỏng mòng mong. Tuổi thầy lại sống hơn ông cụ thầy. Học chẳng có rằng hay chi cả. Cưỡi đầu người kể đã ba phen (1). Tuổi là tuổi của gia...
|
đêm xuân thương con thiêu thân
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Giống lông cánh phận mình nho nhỏ. Chết là yên , chết chỗ quang minh. Phải chăng thảng thốt đã đành. Mà trong dúng dắng xem tình dễ đâu. Chữ trí năng trước sau giữ vẹn. Thời buổi này chẳng bén lợi danh. Đèn chong chừng cũng...
|
đĩ cầu nôm (1)
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Thiên hạ bao giờ cho hết đĩ? Trời sinh ra cũng để mà chơi! Dễ mấy khi làm đĩ gặp thời, chơi thủng trống long dùi âu mới thích. Đĩ bao tử càng chơi càng lịch, tha hồ cho khúc khích chị em cười:. Người ba đấng, của ba...
|
di chúc (1)
Tác giả:
Nguyễn Khuyến
Kém hai tuổi xuân đầy chín chục. Số thầy sinh phải lúc dương cùng. (2). Đức thầy đã mỏng mòng mong, tuổi thầy lại sống hơn ông cụ thầy. Học chẳng có rằng hay chi cả. Cưỡi đầu người kể đã ba phen; (3). Tuổi là tuổi của...
|