Poem logo
Poem logo

đường trần mồ côi

Tác giả: Thiên Ân
ĐƯỜNG TRẦN MỒ CÔI

Lủi thủi đi về con đường xưa

Mưa ngập bờ vai ,gió trở mùa

Sầu giăng giăng kín trong màu mắt

Thầm gọi tên nhau trong sớm trưa

Đây con đường nhỏ ,lối sỏi quen

Thăm thẳm chiều trôi bóng hờn ghen

Người xa vạn dặm trong sương khói

Chiếc lá cô đơn rớt bên thềm

Anh níu đôi chân của trời chiều

Trả lại một vùng hương dấu yêu

Bàng bạc chân trời tim tím mộng

Một thời nằm đợi bến cô liêu

Đường trần mồ côi ôm giấc mơ

Lạnh lùng đầy ắp những trang thơ

Trời cao,đất rộng đôi chân đếm

Mấy độ tình yêu đã xa mờ

Đìu hiu đã đậu kín quanh đây

Quạnh quẽ lối vế ai với ai?

Lơ thơ cỏ dại nằm bật khóc

Ngao ngán ru hồn trong cơn say

Đường trần mồ côi ta đã qua

Dĩ vãng lăn theo bóng tre già

Rệu rã tâm hồn trong khoảnh khắc

Thương lắm trần gian muôn xót xa

Ân Thiên ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm