một thời " mặn nhạt"
MỘT THỜI "MẶN NHẠT"
Bài thơ sử dụng từ TRÁI NGHĨA
Ngày em ĐÓNG MỞ trái tim
GẦN XA ong bướm lim dim mắt hờn
BÉO GẦY ,CƯỜI KHÓC nỉ non
Kẻ TUNG , người HỨNG áo sờn bờ vai
Tình yêu cứ thế TRẢ VAY
BÁN MUA tâm sự RỦI MAY lẽ đời
TRẮNG ĐEN , MẶN NHẠT thế thôi
Đêm MONG , ngày NHỚ rối bời thời gian
BỎ anh , em LẤY giàu sang
CHUNG RIÊNG đốt mảnh trăng tàn xa xôi
ÂM DƯƠNG cách trở phương trời
Thương thay tiếng BẤC dở hơi kiếp nào?
Tiếng CHÌ nặng gánh chiêm bao
So gang mới biết THẤP CAO tỏ tường
Ô hay LỒI LÕM soi gương
BỔNG TRẦM nốt nhạc du dương NON GIÀ
Tâm hồn BẬN RỖI diết da
Trăm năm buộc CHẶT lệ sa dòng đời
Lòng ai LỎNG , BÉ LỚN ơi!
Sen khô , hồ CẠN , ĐẦY vơi ưu phiền
Ân tình CŨ MỚI đòi duyên
Tình yêu CHẮC LÉP ngả nghiêng góc trời
Lòng anh biển RỘNG trùng khơi
Lòng em ngõ HẸP phai phôi tháng ngày
Mặt trời LẶN MỌC Đông , Tây
Nằm bờ ÁC THIÊN đắng cay dày vò
Ngày 21/11/2019
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 430 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|