mưa
Em hỏi tôi
Sao thích mùa mưa
Lạnh lẻo
Mà không ưa mùa nắng
Rực rở nồng nàn
Tôi trả lời
khi mưa
Sẽ không có ai tới
Tôi sẽ được ngồi một mình
Ngắm mưa
Thướt tha ngoài song cửa
Như vuông lụa
Màu xám dịu dàng
Và tôi hiểu
em không còn đến nữa...
Trong mưa
Tôi tin
Có nhiều loài hữu tình
Như mình
đang sủng ướt
Trái tim tôi
Lạnh với những trái tim nhỏ khốn cùng
Tiếng mưa rơi
Là âm nhạc
Của đất trời
Đưa hồn tôi
Nội quan...
Tôi thấy chính mình
Trên vách lá
Tôi nhìn mình
Độc hành trong mưa
Bình an tự tại
Trên những bước xưa
Hoang đàng
Tôi thường hằng tin
Sau cơn mưa trời lại sáng
Hoa cỏ rồi sẽ hồi sinh
Vậy là tôi yêu mùa mưa
Như xưa từng yêu em...
PQT