ngày lạ, cái lạ, của lạ
NGÀY LẠ, CÁI LẠ, CỦA LẠ
Chuyện chưa từng nghe, chưa từng đọc..
Chuyện lạ!
Người chưa từng biết, chưa từng gặp..
Người lạ.
Nhưng có chuyện đã nghe kể nhiều lần.. Mà vẫn là chuyện lạ,
Lạ bởi nội dung
Ngày Mai, ngày Kia..
Chưa ai từng gặp, (bởi mai kia mới gặp)
Nhưng chẳng lạ mà quen:
..Sáng bình minh lên
Sương long lanh ngọn cỏ
Chim lảnh lót gọi tình vang trong vòm lá..
(Quá nhiều lần như thế giữa sáng xuân)
Rồi hạ thu đông
Lại đáo xuân để mùa xây tổ..
Ngày như thế đâu có gì là lạ
(Mọi thứ quá đỗi quen)
Vậy nên ba vạn sáu ngàn ngày đều không có gì để nói là ngày lạ
Vợ chồng
Còn gì đâu lạ
Mà “một trăm gờ ram của lạ bằng cả tạ của quen”
Nhưng vợ có một trăm ram của quen
Thì thấm chi khi so bì của lạ
Ta vừa ngủ thiếp đi
khi đang viết bài này dang dở
Khi nghĩ về quen lạ
Cái lạ
Của lạ
..Em với ta
Đâu còn gì để lạ
Cũ quá rồi
Nhưng thật lạ ta ơi
Ta luôn cứ miệt mài
Khám phá em. Thật lạ!
Vẫn luôn là tươi mới
Tinh khôi
Vẫn cuồng nhiệt ấm nồng đông xuân thu hạ
Món ninh nhừ mềm quá
Sáu tám sắp ăn nhau
Bảy mươi bát đũa cùng tan tác..
Cùng ru nhau trên lối về cực lạc
Những trận tình trời vái, bái đệ huynh
Cũng bởi quá quen
Mà thành kì lạ..
Ngày mới đến kìa
Một ngày thật lạ.
Để nụ tình trong em
Nẩy bung ra đóa tình
Rất lạ.
Đến trăng cười,
Ta lại hóa thành quen
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN