nỗi buồn tiết hạ
Giữa tiết hạ nhớ về người phương ấy
Mấy mùa rồi lòng cảm thấy giá băng
Nỗi cô đơn còn in dấu nhọc nhằn
Miền tao ngộ cách ngăn hoài xa mãi
Đêm tĩnh mịch dấu thời gian xa ngái
Gót độc hành từng trải với gió sương
Chốn hoang liêu uẩn khúc cả dặm trường
Lời ước nguyện vấn vương buồn giăng lối
Buồn lặng lẽ đếm thời gian trôi vội
Hỏi tình đời tội lỗi với tha nhân
Bầy vạc đêm xoải cánh dưới trăng ngần
Cung ai oán vọng ngân theo năm tháng
Tình xa khuất vạt nắng chiều bảng lảng
Con phố dài lãng mạn chẳng còn đâu
Gió chao nghiêng cánh phượng cũng phai mầu
Vườn giá lạnh giọt châu rơi mê mải
Sầu giăng kín ngập tràn hồn tê dại
Men rượu tình rơi vãi bởi tháng năm
Bước cô liêu lòng dạ rúi tơ tằm
Lê bước một...lệ đẫm màu tang tóc...!!!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 29 - 06 - 2016