Poem logo
Poem logo

trần gian thiếp gửi

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Trần Gian Thiếp Gửi

Thế là hết! Nàng về nẻo ấy
Khép cửa lòng, trả lại tình tôi
Những gì thắm thiết đầy vơi
Hóa thành kỷ niệm để rồi phôi phai..

Bờ đôi hướng không dài cho lắm
Tợ như hình thăm thẳm trùng dương
Để sầu hướng vọng ngàn phương
Màu thu đọng khoé, nỗi buồn con tim

Còn đâu nữa cánh thuyền xuôi gió
Êm ả dòng nhẹ lướt thênh thang
Đêm đêm thao thức mơ màng
Bâng khuâng nhung nhớ, cung đàn nao nao

Còn đâu nữa ngọt ngào cảm xúc
Giữa trái hồng từng phút ngân nga
Còn đâu quyện bóng trăng ngà
Lâng lâng dào dạt, đậm đà dấu yêu…

Giờ chỉ có bóng chiều phủ lối
Bước chân tình rười rượi, chơi vơi
Tạ từ hai tiếng mà thôi
Luyến lưu chẳng nói, ngậm ngùi hoài đây…

Nước lờ lững, lắt lay dưới gió
Trái ngang đời để dở dang đau
Xót xa người bước qua cầu
Kẻ tan nát dạ, nghẹn ngào, chơ vơ

Đành nén lệ thẫn thờ rẽ lối
Nỗi đoạn trường nhức nhói tâm can
Duyên tình vạn kỷ Nương Lang
Trần gian thiếp gửi, để chàng với thơ...


06/12/2020
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm