đêm
Đêm
Đông cựa mình giấc ngủ buông lơi
Gió đi lạc, trăng rơi bên ô cửa
Sương bàng bạc rụng giữa trời tả tơi
Phố im lìm chơi vơi trong miền nhớ
Bóng ảo ảnh ta mộng mị cõi chiêm bao
Đưa tay với dòng thời gian huyễn hoặc
Chạm phiến sầu hoang hoải một cung đàn
Chợt nhạt nhoà cả màn đêm hư ảo
Cơn bão lòng rơi vỡ mảnh thời gian
Ánh đèn khuya vàng võ đời viễn xứ
Ký ức miên man chợt sợ mộng tàn
Hoài niệm kia tan về miền xa ngái
Lưu Nhã Vy 04.01.21
#luunhavy1103